Trên thiên đường có đàn bà không nhỉ?
Hai ông chồng ngồi kể khổ với nhau về chuyện vợ con.
Một ông rầu rĩ nói:
- Nhiều lúc tôi muốn chết quách cho rồi.
Không biết trên thiên đường có đàn bà không nhỉ?
Ông kia trợn mắt:
-Vớ vẩn!
Không Có đàn bà sao còn gọi là thiên đường được !
Cho tôi hỏi đàn bà là chi rứa ???
Là những gì rung động trái tim ta
Làm cho ta cảm thấy nổi da gà
Là gặp gỡ, xốn xang, là tiếng sét...
Là hợp ‘gu’ vì cùng chung tính nết
Là âm thầm nhung nhớ lúc chia xa
Là nụ hôn. Ôi rợn cả thịt da
Là ẻo lả vòng tay nhưng rất chắc
Là mái tóc mùi chanh thơm hăng hắc
Là môi mềm ẩm tẩm bùa mê
Là đôi chân thoăn thoắt đến, đi ,về
Là son phấn ngào ngạt hương rực rỡ...
Là niềm vui cho hồn ta cởi mở
Là đắng cay, nhục nhã lúc ghen tuông
Là dễ thương trong những lúc thẹn thùng
Là bẳn gắt dữ dằn khi la lối
Là những người sợ ma về ban tối
Là ôm chặt để kiếm sự chở che
Là đắm say lúc má tựa vai kề
Là hay nói ‘Suốt đời yêu anh mãi’
Là cái tật suốt ngày hay lải nhải
Là chỉ mình lẽ phải. Các ông thua!!!
Là shopping hay đi sắm đi mua
Là phục vụ, đến gãy lìa xương sống
Là hay hờn, mặt chầm dầm một đống
Là hỏi gì không nói, gọi không thưa
Là ngoài trời vừa nắng lại vừa mưa
Là phải trái trắng đen không phân biệt
Là cãi cọ, ta vẫn là thua thiệt
Là chịu thua. Thôi đi ngủ cho xong
Là vắng nhà một bữa đã nhớ mong
Là đủ thứ hầm bà lằng trong đó
Tạ ơn trời đàn bà vẫn còn đó
Để đàn ông vẫn còn có niềm vui
Chỉ đàn ông . Thôi chết quách cho rồi
Không đàn bà. Ôi chẳng thà tận thế.
Hai ông chồng ngồi kể khổ với nhau về chuyện vợ con.
Một ông rầu rĩ nói:
- Nhiều lúc tôi muốn chết quách cho rồi.
Không biết trên thiên đường có đàn bà không nhỉ?
Ông kia trợn mắt:
-Vớ vẩn!
Không Có đàn bà sao còn gọi là thiên đường được !
Cho tôi hỏi đàn bà là chi rứa ???
Là những gì rung động trái tim ta
Làm cho ta cảm thấy nổi da gà
Là gặp gỡ, xốn xang, là tiếng sét...
Là hợp ‘gu’ vì cùng chung tính nết
Là âm thầm nhung nhớ lúc chia xa
Là nụ hôn. Ôi rợn cả thịt da
Là ẻo lả vòng tay nhưng rất chắc
Là mái tóc mùi chanh thơm hăng hắc
Là môi mềm ẩm tẩm bùa mê
Là đôi chân thoăn thoắt đến, đi ,về
Là son phấn ngào ngạt hương rực rỡ...
Là niềm vui cho hồn ta cởi mở
Là đắng cay, nhục nhã lúc ghen tuông
Là dễ thương trong những lúc thẹn thùng
Là bẳn gắt dữ dằn khi la lối
Là những người sợ ma về ban tối
Là ôm chặt để kiếm sự chở che
Là đắm say lúc má tựa vai kề
Là hay nói ‘Suốt đời yêu anh mãi’
Là cái tật suốt ngày hay lải nhải
Là chỉ mình lẽ phải. Các ông thua!!!
Là shopping hay đi sắm đi mua
Là phục vụ, đến gãy lìa xương sống
Là hay hờn, mặt chầm dầm một đống
Là hỏi gì không nói, gọi không thưa
Là ngoài trời vừa nắng lại vừa mưa
Là phải trái trắng đen không phân biệt
Là cãi cọ, ta vẫn là thua thiệt
Là chịu thua. Thôi đi ngủ cho xong
Là vắng nhà một bữa đã nhớ mong
Là đủ thứ hầm bà lằng trong đó
Tạ ơn trời đàn bà vẫn còn đó
Để đàn ông vẫn còn có niềm vui
Chỉ đàn ông . Thôi chết quách cho rồi
Không đàn bà. Ôi chẳng thà tận thế.
Nếu thế giới vắng đàn ông
Thế giới này đây không đàn ông
Bát đũa ăn xong xếp cả chồng
Ngày này tháng nọ không ai rửa
Ghế bàn che phủ lớp bụi hồng
Thế giới này đây không đàn ông
Mấy Bà làm sao có tấm chồng
Lấy ai cắt cỏ mùa Hè đến
Lấy ai xúc tuyết những ngày Đông
Thế giới này đây không đàn ông
Mấy Bà lạnh lẽo một mình không
Lấy ai cạo gió khi cảm sốt
Nào ai đấm bóp, nấu nước xông
Thế giới này đây không đàn ông
Mấy Bà son phấn cũng như không
Ra đường chả có ma nào ngắm
Về nhà chỉ có bóng gương trông
Thế giới này đây không đàn ông
Cầu tiêu bị nghẹt chả ai thông
Mái nhà chảy dột ai leo sửa
Hàng rào nghiêng đổ ai ra công
Thế giới này đây không đàn ông
Làm sao có chuyện tố khổ chồng
Không ai Bà trút cơn giận dữ
Mất danh Sư Tử của Hà Đông
Thế giới này đây không đàn ông
Ai làm em bé để Bà bồng
Lẻ loi cô độc trong phòng vắng
Mùa Hè lạnh lẽo cũng như Đông
Thế giới này đây không đàn ông
Lấy ai Bà nhốt ở trong lồng
Lấy ai Bà xẻ đôi tim óc
Bà nhồi Bà đá tựa banh lông
Thế giới này đây không đàn ông
Lấy ai sai bảo để chạy rông
Lấy ai sai vặt khi đứng cạnh
Để Bà cưỡi cổ chạy nhông nhông
Thế giới này đây không đàn ông
Ai đưa Bà đến tận mây hồng
Lấy ai làm Bà lim dim mắt
Sung sướng tràn dâng tận trên không
Thế giới này đây không đàn ông
Nhà thờ, Chùa, Miếu thật là đông
Mấy Bà khấn vái cầu Phật, Chúa
Chổng mông xin xỏ một ông chồng.
Mấy Bà làm sao có tấm chồng
Lấy ai cắt cỏ mùa Hè đến
Lấy ai xúc tuyết những ngày Đông
Thế giới này đây không đàn ông
Mấy Bà lạnh lẽo một mình không
Lấy ai cạo gió khi cảm sốt
Nào ai đấm bóp, nấu nước xông
Thế giới này đây không đàn ông
Mấy Bà son phấn cũng như không
Ra đường chả có ma nào ngắm
Về nhà chỉ có bóng gương trông
Thế giới này đây không đàn ông
Cầu tiêu bị nghẹt chả ai thông
Mái nhà chảy dột ai leo sửa
Hàng rào nghiêng đổ ai ra công
Thế giới này đây không đàn ông
Làm sao có chuyện tố khổ chồng
Không ai Bà trút cơn giận dữ
Mất danh Sư Tử của Hà Đông
Thế giới này đây không đàn ông
Ai làm em bé để Bà bồng
Lẻ loi cô độc trong phòng vắng
Mùa Hè lạnh lẽo cũng như Đông
Thế giới này đây không đàn ông
Lấy ai Bà nhốt ở trong lồng
Lấy ai Bà xẻ đôi tim óc
Bà nhồi Bà đá tựa banh lông
Thế giới này đây không đàn ông
Lấy ai sai bảo để chạy rông
Lấy ai sai vặt khi đứng cạnh
Để Bà cưỡi cổ chạy nhông nhông
Thế giới này đây không đàn ông
Ai đưa Bà đến tận mây hồng
Lấy ai làm Bà lim dim mắt
Sung sướng tràn dâng tận trên không
Thế giới này đây không đàn ông
Nhà thờ, Chùa, Miếu thật là đông
Mấy Bà khấn vái cầu Phật, Chúa
Chổng mông xin xỏ một ông chồng.
Chiều chiều bìm bịp kêu chiều
Lấy vợ thì cũng lấy liều mà thôi
Ban ngày làm việc tả tơi
Ban đêm hầu vợ, phận tôi đêm trường
Nằm chung thì bảo……chật giường
Nằm riêng lại bảo….. tơ vương con nào
Lãng mạn thì bảo….. tào lao
Ðứng đắn lại bảo….. người sao hững hờ
Khù khờ thì bảo…..giai tơ
Khôn lanh thì bảo…..hái mơ bao lần
Cả đời cứ mãi phân vân
Vừa lòng con vợ biết mần sao đây.
0 comments:
Post a Comment